Chương 68: Hồi Ức

images

Tác giả: Khuông Minh Tấu Chương

Edit: Hota

Malphite nói câu này nói đến khí phách, toàn bộ người có mặt trong đại sảnh đều trở
nên an tĩnh, nhìn chằm chằm người Alpha mặc áo khoác đen đứng ở trung tâm.
Không thể không thừa nhận, tuy rằng thân phận hiện tại của Malphite  là người bị
thẩm vấn, nhưng khí tràng cường đại trên người anh hoàn toàn không có dấu hiệu bị
vùi lấp. Ngay cả, Tổng tư lệnh cũng bị khẩu khí kiên định của Malphite ảnh hưởng,
sửng sốt một chút liền lập tức phục hồi tinh thần lại.
“Cậu có ý gì?”
Malphite ngẩng đầu nhìn vị Tổng tư lệnh ngồi ở chính giữa, không giải đáp mà hỏi lại:
“Tư lệnh, tôi muốn hỏi lúc trước vì sao đế quốc lại ban hành lệnh cấm không được
cùng người Amy tiến hành bất luận giao dịch nào?”
“Đương nhiên là do người Amy quá mức hung tàn, xuất phát từ quy định của sở bảo
hộ công dân đế quốc chúng ta cần thiết phải làm như vậy.” Tổng tư lệnh ho nhẹ một
tiếng, nghiêm túc trả lời vấn đề của Malphite.    <khúc này chém>
“Quân bộ thống nhất cách nói là Lewis bị Omega mê hoặc, phản quốc đến chết, thế
nhưng trước nay đều chưa từng suy xét đến cảm tình trong đó, thử hỏi đã có ai từng
nghĩ đến bọn họ có thể là thật sự yêu nhau.”
Murphy nói xong câu đó, tất cả mọi người quay sang hai mặt nhìn nhau. Tựa hồ tất cả
đều cảm thấy khó tin, trung tướng Malphite ngày thường lạnh như băng hiện tại lại
cùng bọn họ nhắc đến hai chữ…… Yêu nhau?
Năm đó, câu chuyện về Lewis Ellen ở đế quốc cơ hồ được xem như một bí mật công
khai, tuy rằng người ta không nắm rõ ràng nội tình nhưng đối với các thành viên
trong quân bộ, những người đã có cơ hội trực tiếp tiếp xúc chuyện này ít nhiều vẫn
có điều hiểu biết, Malphite làm tuổi trẻ đồng lứa, anh hiển nhiên là không biết những
việc này, mãi cho đến khi anh mang Ôn Thiền về nhà, vô tình nghe được phụ thân
nhắc tới mới lặng lẽ đến quân bộ lục lại hồ sơ từ mấy năm trước, nhờ vậy mới vỡ lẽ ra
cọc chuyện cũ này.
“Cho dù đúng như vậy thì thế nào? Kết quả chuyện này cũng không thể thay đổi, bộ
lạc Amy cùng nhiều thế hệ đế quốc không thông hôn, làm như vậy chính là có bội lẽ
thường.”
Tổng tư lệnh bị Malphite chặn đứng nửa ngày chưa nói được lời nào, qua một
lúc lâu sau, lại xụ mặt dùng miệng lưỡi việc công xử theo phép công đáp lại hắn.
“Thế nhưng, nếu tôi nói tôi đã biết nguyên nhân người Amy không muốn cùng người
ngoài tộc thông hôn chẳng qua là bởi vì bọn họ theo bản năng muốn tự bảo hộ mình
thì sao?”
“Cái gì?”
Malphite khiến tất cả mọi người  không hiểu ra sao, những lời anh nói hiển nhiên đã
vượt qua ước nguyện ban đầu của Tổng tư lệnh khi gọi anh tới thẩm vấn hôm nay.
“Tư lệnh, tôi chỉ có thể nói tới đây, nếu ngài nguyện ý tin tưởng Malphite, như vậy
xin phép ngài đem quân đội cho tôi mượn, để tôi đi phía tây Amy, tôi bảo đảm, ba
tháng sau, nếu tôi trở về, tôi sẽ thuyết phục được thủ lĩnh Amy và đế quốc từ đây
đình chỉ  chiến tranh cùng xung đột, thậm chí còn trở thành một bộ phận của đế quốc.
Về phần lý do, vì khó nói nên tôi sẽ giải thích sau khi trở về.”
—0—000—0—
Malphite vừa nói dứt câu, trong đại sảnh liền bắt đầu truyền ra tiếng xầm xì, tất cả
mọi người đều nhỏ giọng nghị luận những lời anh đã nói. Kể từ khi tộc Amy xuất hiện
tới nay, vô luận là tướng lãnh lợi hại cỡ nào, đều chưa từng dám khẳng định chuyện
bản thân có thể biến bộ tộc Amy  trở thành một phần của đế quốc.
Hiển nhiên, Tổng tư lệnh cũng vì “lời nói hùng hồn” của Malphite mà giật mình, ông
nhìn Alpha, trong lòng biết rõ Malphite là người như thế nào, sự tình không có nắm
chắc thì tuyệt đối không có khả năng nói ra.
“Cậu….Nói thật sao?”
Malphite gật gật đầu, trong lòng biết chuyện này đã thành công một nửa.
Bộ tộc Amy vẫn luôn là mối họa lớn đối với đế quốc, nếu Malphite thật sự
có thể khiến chuyện này hoàn thành, như vậy cũng coi như là sự kiện lớn được sử
sách lưu danh.
Tuy nhiên, kể từ khi phát sinh chuyện Lewis, đế quốc liền nghiêm lệnh cấm quan
quân cao cấp xuất nhập biên cảnh Amy, nếu trái phép sẽ phải tiếp thu hình
phạt nghiêm trọng từ thẩm phán tòa án đế quốc.
Tổng tư lệnh trầm tư nửa khắc, cuối cùng vẫn là hạ quyết định.
“Malphite, ta có thể đồng ý cách nói của cậu, nhưng cậu nhất định phải cho ta một
một cái bảo đảm, lấy danh nghĩa gia tộc Andrestino ra thề, thế nào? Nếu cậu thật sự
một đi không trở lại, như vậy trăm năm danh tiếng của cả gia tộc sẽ bị cậu hủy hoại
trong phút chốc. Cậu nghĩ kỹ đi.”
Những lời này vừa phát ra, tất cả mọi người liền chuyển hướng nhìn vị Alpha đang
vững vàng đứng ở  chính giữa đại sảnh, chỉ thấy anh bình tĩnh mà ngẩng đầu, dùng
ngữ khí bình thản nói: “Tôi nguyện ý lấy danh nghĩa gia tộc Andrestino ra thề……”
Ôn Thiển đến Armeni bộ lạc đã có ba ngày thời gian, này ba ngày trung, hắn vẫn luôn
ở tại Clarence trong nhà.
—0—000—0—
Tuy rằng Cerrada cả ngày vội vội vàng vàng, không hề cho Ôn Thiền bất luận 1 lời giải
thích nào, nhưng trải qua mấy ngày ở đây Ôn Thiền cũng dần dần phát hiện một ít
chuyện không tầm thường.
Ngay ngày đầu tiên, Ôn Thiền đặt chân bước vào căn nhà này liền phát hiện, không
hề có dấu vết của một vị nữ chủ nhân. Dọc đường đi, dựa vào thái độ Cerrada mà nói
thì ông hẳn phải là nhân vật quyền thế cấp cao trong bộ lạc Amy, về cơ bản tuổi tác
cũng xấp xỉ Baris, nhưng kỳ lạ là ông vẫn không kết hôn, càng không có con nối dõi.
Ôn Thiền đã từng thừa dịp riêng tư trộm hỏi hầu gái trong nhà, đối phương nghe
xong câu hỏi bỗng trở nên ấp úng, hiển nhiên là muốn giữ kín chuyện này.
Điều này càng khiến Ôn Thiền cảm thấy khả nghi.
Đầu tiên, nếu dựa theo chuyện Marcus đã kể với cậu lúc ấy, việc Cerrada mang cậu tới
đây không tránh khỏi có liên quan đến ba mẹ cậu. Thế nhưng, hiện giờ đã ba ngày,
Cerrada lại im bặt không đề cập tới chuyện này.
Thứ hai,  nếu đã biết chuyện cậu cùng Malphite kết hợp, dựa theo quy củ của người
Amy, cậu đương nhiên sẽ chịu án tử hình, nhưng mà Cerrada vẫn không đem cậu giao
cho cơ quan chức năng, thậm chí còn dặn dò quản gia trong nhà để ý cậu đừng cho
cậu tùy tiện ra ngoài, đồng nghĩa với một loại bảo hộ mơ hồ.
Cerrada hành động mâu thuẫn như vậy khiến Ôn Thiền hoàn toàn hỗn loạn, cậu
không tài nào suy đoán được đối phương muốn làm gì đối với mình. Dù vậy, nếu đã tới
đây thì cậu nhất định phải tìm hiểu cho rõ ràng năm đó cha mẹ mình đã trải qua
những chuyện như thế nào.
Nghĩ như thế, Ôn Thiền cũng nhận ra bản thân đại khái là không còn nhiều
thời gian để lãng phí.
Ôn Thiển cảm thấy, tốt nhất là nên đến phòng của Cerrada tìm một chút manh mối.
Sau bữa cơm trưa, thừa dịp thời điểm người hầu trong phòng đều mơ màng sắp ngủ,
Ôn Thiền liền khéo léo mà lẩn vào phòng Cerrada. Tuy rằng có thể xem như Cerrada
thân ở địa vị cao, nhưng mọi thứ trong phòng ông lại được bố trí thập phần mộc mạc
sạch sẽ, chỉnh thể chọn tông màu lạnh làm chủ đạo, không thể phủ nhận là cực kỳ tương
xứng với khí chất của chủ nhân.
Ôn Thiền trong lòng biết thời gian của mình không nhiều lắm, cho nên cũng không
tiếp tục dây dưa, bắt đầu di chuyển chung quanh căn phòng hy vọng có thể phát hiện
chút gì.
Bất chợt, ngay lúc này, Ôn Thiền lại vô tình phát hiện một khung ảnh đảo ngược đặt
trên ngăn tủ ở đầu giường.
Ôn Thiền lập tức cảm thấy quái dị, khung ảnh đặt ở nơi đó, người trong ảnh khẳng
định cực kỳ quan trọng. Thế nhưng, nếu là người quan trọng, vì sao lại phải đảo
ngược?
Ôn Thiền cũng không kịp nghĩ nhiều, theo bản năng mà duỗi tay đi lấy khung ảnh
kia, đến khi thấy được gương mặt của người trong ảnh liền ngây ngẩn cả người.
Khoảnh khắc tiếng pha lê chạm vào sàn nhà vỡ tan, tâm trí Ôn Thiền nháy mắt trống rỗng.
Cho dù…… Cậu đã sắp nhớ không rõ, nhưng lúc nhìn thấy gương mặt của vị Omega
nữ tính trên ảnh, lại vẫn chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra ngay, đây là mẹ ruột
của mình.
Ôn Thiền đã hoàn toàn mất đi cái gọi là năng lực tự hỏi, thân mình thoáng chốc trở
nên mềm nhũn, chậm rãi quỳ gối trên sàn nhà.
Cerrada vừa bước vào cửa, áo khoác còn không kịp cởi ra, liền nghe thấy có tiếng động
phát ra trên lầu, ông nhìn người hầu đang đứng bên cạnh giúp mình cầm quần áo
liếc mắt một cái, đối phương nghiễm nhiên trưng ra biểu tình “Không biết”.
Cerrada làm mặt lạnh, trực tiếp cất bước chạy lên lầu.
Đẩy ra cửa phòng ngủ của chính mình, quả nhiên nhìn thấy Ôn Thiền ngồi sụp
xuống bên chân giường, đưa lưng về phía cửa. Cerrada đi tới, phát hiện trong tay Ôn
Thiền là khung ảnh vốn được đặt trên ngăn tủ đầu giường, còn Omega lẳng lặng mà nhìn
phát ngốc.
Thực rõ ràng, Ôn Thiền đã biết Cerrada hiện tại đang đứng ở phía sau mình, dẫu vậy cậu
cũng chẳng tỏ ra xấu hổ khi bị bắt quả tang, chỉ nhẹ nhàng mà dùng tay vuốt ve người
trên ảnh chụp. Phải mất một lúc lâu, mới quay đầu lại nhìn vị Alpha ở phía sau.
“Cerrada, Ngài…… Có thể kể cho tôi một ít chuyện về mẹ tôi được không?”
—-0—000—0—
“Lần đầu tiên ta nhìn thấy mẹ cậu, nàng lúc ấy vẫn là một thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp, cha nàng là em trai ruột của thủ lĩnh tiền nhiệm, nàng vì vậy cũng xem như thuộc tầng lớp quý tộc, mà khi đó ta hãy còn là một tên tiểu binh.”
“Lần đó, ta đi theo thủ lĩnh làm phó quan tuỳ tùng, ngẫu nhiên cùng thủ lĩnh trở về nhà một chuyến, tại bữa tiệc sinh nhật của ngài ấy ta mới có cơ hội gặp mặt Ôn Ninh.”
“Nghe nói, huyết thống cổ địa cầu vẫn di truyền từ thế hệ trước cho đến hiện tại, cho nên màu tóc bọn họ là màu đen hiếm thấy, đôi mắt cũng tựa như trân châu đen sáng ngời.”
“Chính vì vậy, năm đó khi nhìn thấy Ôn Ninh, biết được nàng sắp thành niên, ta thật sự nhịn không được động tâm.”
“Cũng chính là bắt đầu từ lúc ấy, ta âm thầm thề, nhất định phải trở nên nổi bật, một ngày nào đó sẽ cưới Omega này về nhà.”
“Có lẽ trời cao nghe được ta cầu nguyện, Ôn Ninh đến kỳ động dục lại không vội vàng xuất giá, nàng nói bản thân còn chưa gặp được ý trung nhân, tình nguyện dùng thuốc ức chế dài hạn còn hơn tùy tiện tìm một người xa lạ. Ta lúc ấy thực hưng phấn, cảm thấy chính mình rốt cuộc đã nắm được thời cơ.”
“Cuối cùng, ta dần dần lập được công huân, trở nên nổi bật, ta do dự luôn mãi, trong một bữa tiệc tối, ta lấy hết can đảm tiếp cận Ôn Ninh, không nghĩ tới, nàng lại vô cùng thân thiện, hoàn toàn không kiêu căng, ngạo mạn giống các thiếu nữ quý tộc khác.”
“Sau khi về đến nhà, ta hưng phấn đến mức cả đêm không ngủ, kể từ thời điểm đó ta càng thêm tự tin, thường xuyên lấy cớ đến nhà nàng. Nói thật, lúc ấy ta cũng coi như là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cho nên phụ thân Ôn Ninh vẫn là thực vui lòng đón tiếp ta.”
“Thậm chí, có đôi khi, ta thầm nghĩ, nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ nàng cũng sẽ thích ta đi……”
—0—000—0—
Khoảnh khắc Cerrada nói những lời này, biểu tình trên mặt ông tràn đầy ôn nhu, hoàn toàn không tương xứng với khí chất trên người, Ôn Thiền nghe được sửng sốt, tựa hồ cũng đi theo Cerrada đắm chìm trong hồi ức về những năm tháng tuổi trẻ tốt đẹp của bọn họ.
Nhưng mà, Ôn Thiền biết, đó chưa phải là hồi kết của chuyện này.
Quả nhiên, vẻ ôn nhu trên mặt Cerrrada chỉ là thoáng qua trong chớp mắt, những mảnh ký ức thống khổ ùa về mãnh liệt như thủy triều khiến thanh âm của ông càng thêm cô đơn.
“Nhưng mà…… Ta sớm nên nghĩ đến, nàng vĩnh viễn cũng không phải chim hoàng yến tình nguyện bị nhốt tại lồng sắt, và ta…… đời này, chú định không thể trở thành người nàng yêu.”

Hoàn Chương 68

 

Thành thật xin lỗi vì ngâm quá lâu TT.TT

Một suy nghĩ 7 thoughts on “Chương 68: Hồi Ức

  1. vậy là mẹ con giống nhau, đều yêu người ngoài tộc.Thật ra tình yêu thì đâu thể cưỡng ép được nhỉ.Hy vọng Malphite sẽ hòa giải giữa tộc Army và đế quốc

Bình luận về bài viết này